Hoang sơ kỳ bí thác Jráiblian (Lâm Đồng)
Người Chu Ru bản địa gọi dòng thác này là Jráiblian, có nghĩa là thác Đá Cao, nằm trên địa bàn xã Tà Hine (Đức Trọng, Lâm Đồng). Có khi người ta gọi đơn giản là thác Hoang, bởi xưa nay ít ai đặt chân đến, ngoại trừ vài ngày lễ tết bà con dân tộc có thói quen kéo nhau đến đây ngắm cảnh.
Để đến thác, từ ngã ba Tà Hine (quốc lộ 20, cách TP Đà Lạt khoảng 40 km), rẽ qua tuyến đường thủy điện Đại Ninh đi về hướng Phan Thiết khoảng 29 km, tiếp tục rẽ trái 3 km sẽ tới.
Từ vách đá cao chừng 70m, một dòng nước lớn chia làm ba nhánh đổ thẳng xuống lòng suối sâu, những tia nước đuổi nhau, phóng nhanh như tên bắn, bụi nước bốc mù mịt cả một vùng thật là huyền ảo. Ở xa chừng hai, ba cây số ta cũng đã nghe thấy tiếng nước reo ì ầm.
Trải dài dưới chân thác là một bãi đá rộng, có nhiều tảng đá lớn gợi nên sự tưởng tượng lý thú cho du khách khi có dịp "dừng chân lãng du". Tương truyền thì đó chính là xác của các loài cầm thú, chim muông và có cả con người bị chết hóa đá khi tụ tập ở đây để nghe âm thanh huyền diệu phát ra từ lưỡi con cá sấu.
Tương phản với sự mạnh mẽ của dòng thác, cảnh vật ven bờ rất nên thơ. Bên phải thác, trên vách đá cheo leo một cây si già buông những cánh tay dài xuống thác như thể đang đùa vui với dòng nước. Rồi những cành cây, dây leo mềm mại bò trên vách đá. Đây đó, thỉnh thoảng xuất hiện những chùm phong lan trắng muốt từ các cành cây rũ xuống điểm trang Bên trái thác, men theo con đường mòn nhỏ, ta sẽ gặp một hang đá có vách dựng gần như một giao thông hào đi sâu vào lòng thác gợi cho khách lòng ham muốn khám phá.
Bên trái thác, men theo con đường mòn nhỏ, ta sẽ gặp một hang đá có vách dựng gần như một giao thông hào đi sâu vào lòng thác gợi cho khách lòng ham muốn khám phá Jráiblian - đó là cái tên quen thuộc mà đồng bào Churu trong vùng vẫn thường gọi dòng thác hùng vĩ này. Jráiblian - có nghĩa là thác đá cao. Nhưng về sau thác còn có tên gọi là thác Bảo Đại.
Vào thời kỳ Đà Lạt là vùng đất Hoàng triều cương thổ (thập niên 1950), trong những chuyến đi săn,vua Bảo Đại (vị vua cuối cùng của Việt Nam) đã đặt chân đến dòng thác này, nên có người gọi đây là thác Bảo Đại.
Cụ Nguyễn Viết Thùy (92 tuổi, ngụ ở đường Trần Phú, Đà Lạt), người sống lâu năm ở cao nguyên Lâm Viên và đã từng tháp tùng vua Bảo Đại rồi sau này là ông Ngô Đình Nhu đi săn cho biết: cụ chuyên phục vụ hậu cần, cấp dưỡng cho đoàn tháp tùng trong các chuyến đi săn. Một chuyến đi săn thường kéo dài khoảng 4 ngày, đường sá khó đi nên phải dùng loại xe chuyên dụng, đội ngũ bảo vệ, tháp tùng đông đảo.
Cụ Thùy nhớ lại: “Thời đó khu vực thác Đá Cao rất nhiều nai, hoẵng…lại có ngọn thác hoang dã và đẹp nên vua quan thường chọn làm nơi dừng chân trong những chuyến săn bắn”.
Thác Đá Cao không hề thua kém thác Pongour hay Gouga về tầm vóc và chiều cao và còn giữ được nét hoang sơ tựa như thác Voi. Quanh thác là những vách đá ngoằn ngoèo, tạo thành các khe tựa như hang động khá hấp dẫn.
Hệ thực vật nơi đây được đánh giá rất phong phú và được gìn giữ tương đối nguyên vẹn. Địa thế của thác có thể tổ chức những tour du lịch cắm trại, dã ngoại thuận lợi... Hiện khu vực thác đang được doanh nghiệp du lịch đầu tư, chỉnh sửa tôn tạo đường xuống thác, xây dựng nhà nghỉ chân, vườn đá... Dự kiến đến năm 2011 sẽ đưa vào khai thác kinh doanh.
Tổng hợp từ internet
0 nhận xét: