Chuyến đi khó quên trên đèo Hòn Giao (Phần 6)

Nắng gắt và mưa dầm

Chia tay lò muối hầm Cam Thịnh lúc hơn 10 giờ, theo bản đồ của anh Lylong, chúng tôi chọn con đường tắt từ Cam Thịnh qua Ma Rớ - Bác Ái để đến ngã 3 Ninh Sơn, đi đường này chúng tôi tiết kiệm được hơn 30km so với đi đường vòng qua Phan Rang.

Trời đã gần trưa, cái nắng ở vùng này thật nóng, hơi nóng phả vào mặt hầm hập, những đọan đường nhựa lấp lóang như nước. Đường thật vắng, qua những vuờn sòai mênh mông xanh rì. Trên đường đi chúng tôi vượt qua nhóm vespa cũng đi theo tuyến này để lên Đà Lạt, anh em nhóm này trang bị bộ đàm vừa đi vừa nói chuyện rất vui.

Đoạn đường theo bản đồ chỉ khỏang 55km, nhưng đường rất xấu vì đang tu sửa rất nhiều đọan, may mà trời nắng, nếu trời mưa có lẽ lầy lội lắm.

< Hai bên đường là rừng cây thấp trên nền đất đỏ khô cằn.
< Trên đường, dưới cái nắng gay gắt thỉnh thỏang cũng có người đi bộ hoặc đi xe bò, có lẽ nhà của họ ở gần đây.
Đến gần Bác Ái, anh Maycatang bất ngờ phát hiện một cái hồ nước thật rộng, chúng tôi cũng không biết tên, cùng nhau băng rừng để đến bờ hồ, nếu nắng sáng họăc chiều có lẽ sẽ có nhiều tấm ảnh đẹp. Buổi trưa nắng gắt, chỉ chụp chơi cho vui.
Trên hồ có nhiều người câu cá, phần lớn là cá rô, anh bạn này ngâm mình dưới nuớc để câu.
< Cằn khô hay sũng nước?
< Cảnh đẹp mê hồn.
Đến địa điểm mà anh Long đánh dấu trên bản đồ là cừu thì chúng tôi không thấy cừu đâu, có lẽ do còn sớm nên chúng đi ăn xa, chỉ còn vài con bò đang trốn nắng.

Đến ngã ba Ninh Sơn, ăn qua loa cơm đĩa và uống thật nhiều nước, trời vẫn còn sớm, chỉ mới 14 giờ chiều, chúng tôi quyết định sẽ đi thẳng đến Đà Lạt thay vì sẽ ngủ tại Dran theo dự định, phần cũng muốn sẽ giao lưu với anh Long, anh Lộc cùng các anh ở Đà Lạt một tối, đã gặp nhiều lần nhưng chúng tôi chưa có dịp ngồi hàn huyên với nhau lâu. Điện thọai nhờ anh Lộc đặt phòng và tiếp tục lên đường.


Còn cách đèo Ngọan Mục khỏang 5km thì trời bắt đầu tối đen báo hiệu một cơn dông sắp đến.
Dưới chân đèo Ngọan Mục là nhà máy thủy điện Đa Nhim, nhà máy này do Nhật Bản xây dựng trước năm 1975, họat động bằng nguồn nước từ hồ Đa Nhim trên thị trấn Dran đổ xuống đây bằng 2 đường ống nước khổng lồ.

Lên đèo, chúng tôi đi nhanh để cố tránh cơn mưa, đã đi hàng chục lần qua đèo này nhưng tôi vẫn có cảm giác thật thích thú mỗi khi qua những khúc quanh, lên lưng chừng đèo nhìn lại, dưới kia trời đang tối dần, cơn mưa sát sau lưng, gió mát lạnh.

Rồi cơn mưa ập đến, mưa thật lớn, những hạt mưa hất vào mặt đau rát, cũng may là túi máy ảnh đã được che chắn cẩn thận, cái áo mưa cánh dơi không thể che đủ thân người vì gió lớn quá, đôi giày mà HienMTD mua giúp từ dạo đi Tây Bắc cũng ướt nhẹp lũng sũng tòan là nước. Cứ từ từ mà đi trong màn mưa, cũng có cái thú khi được đi trong mưa ở con đèo được đặt tên là Ngọan Mục này, nó còn có tên là đèo Song Pha, nhưng có lẽ khi đứng ở đầu đèo nhìn về hướng Phan Rang phong cảnh thật đẹp nên nó được đặt tên là Ngọan Mục.

Khi đến thị trấn Dran, trời đã sắp tạnh hẳn. Sau khi đổ xăng đầy bình, chuẩn bị lại hành trang, chúng tôi chuẩn bị vượt đèo Dran để đi Đà Lạt.


Theo web Quehuongtoi

Còn tiếp
Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5 - Phần 6 - Phần 7 - Phần cuối

Đèo Hòn Giao: phiêu du trên con đường nối liền rừng ...
Cung đường tuyệt mỹ: Đèo Hòn Giao.
Những con đèo ấn tượng ở Việt Nam -