24 giờ ở Đảo Rùa - Kiên Giang
< Chụp lúc trên tàu ra đảo.
Nhóm chúng tôi gồm 9 thành viên vừa có một chuyến du lịch bụi đến đảo Hòn Tre thuộc huyện Kiên Hải, tỉnh Kiên Giang. Đây là lần đầu tiên tôi được đi tàu ra đảo nên cảm giác nôn nao lắm. Song vì một vài lý do nên chúng tôi bị trễ chuyến tàu 10 giờ, phải ngồi chờ đến 14 giờ mới có chuyến ra đảo tiếp theo. Tưởng mọi xui rủi như thế là quá đủ nào ngờ tàu vừa khởi hành được 30 phút thì gặp phải mưa lớn kèm sấm chớp, tàu nghiêng lắc dữ dội. Cảm giác thích thú đâu không thấy mà chỉ còn lại trong tôi là sự sợ hãi tột cùng.
< Hòn Tre có hình dạng như một con rùa khổng lồ.
Ơn trời. Cuối cùng thì tàu cũng đến được Hòn Tre. Chúng tôi được một anh xe ôm nhiệt tình giúp cả nhóm tìm khách sạn ngay tại trung tâm hành chính của huyện Kiên Hải.
Dù trời mưa nhưng nhóm vẫn quyết định hỏi thăm người dân để tìm đường tắt ra Bãi Chén tắm biển.
Lội bộ hơn 3 km và hỏi thăm đường gần chục người chúng tôi mới đến được Bãi Chén. Thương nhất là chú chỉ đường cuối cùng, chú ấy chỉ dẫn sai đường cho chúng tôi, cũng may chú ấy chạy được một đoạn thì quay lại và bảo một câu làm tôi thấy mát lòng mát dạ ghê gớm: “Xin lỗi tụi con! Hồi nảy chú chỉ nhầm đường nên chú phải quay lại. Nếu để tụi con đi lạc chú ray rứt lắm!”.
< Vừa tắm vừa mò ốc, mò cầu gai tại Bãi Chén.
Trước khi đến với Đảo Rùa này thì tôi cũng có nghe vài người bạn kể về sự thân thiện của người dân biển đảo nhưng tôi không thể tưởng tượng được bà con ở đây dễ thương đến vậy.
Bãi tắm ở đây còn khá hoang sơ. Nước biển trong xanh, không có sóng và có một ít mùi tanh của cá. Lại thêm có những con cầu gai đâm vào chân khá đau. Tắm biển mà không dám bơi lặn nhiều nên cảm giác vui đùa thích thú chỉ là nửa vời. Một điều bất ngờ thú vị khác bù vào là tại Bãi Chén chúng tôi gặp được một đoàn du lịch đồng hương đến từ Cao Lãnh, Đồng Tháp. Giữa biển khơi mà cũng gặp được đồng hương nên thấy vui trong bụng. Hai nhóm sáp lại tám chuyện thiệt là rôm rả.
Thích nhất là buổi tối được đi dạo biển đêm, được cùng lũ bạn vừa ngồi gặm chân gà nướng nóng hổi vừa tán dóc ở bến tàu gió thổi mát rười rượi. Đồ biển ở đây vừa ngon lại vừa rẻ. Nhóm bỏ ra gần 900 nghìn để có một bữa hải sản no nê với ghẹ luộc, mực nướng, lẩu hải sản tôm mực, sò luộc… Anh chủ quán cực kỳ vui tính lại nhiệt tình nữa.
< Lội mưa đi tắm biển.
Ăn xong cả nhóm phải chạy đi tìm quầy thuốc tây để mua thuốc tiêu vì no căng cả bụng. Cả nhóm về phòng và chơi đánh bài quẹt lọ nhưng kiếm đâu ra lọ nồi mà quẹt. Cuối cùng tôi đề nghị dùng cây chì vẽ mắt của các bạn gái để chơi. Những tác phẩm đầy tính nghệ thuật lần lượt xuất hiện trên khuôn mặt của từng đứa. Đứa này nhìn đứa kia ôm bụng cười mà không nói nên lời.
< Câu cá tại đuôi Hà Bá.
Tụi bạn ngủ hết còn tôi thì không ngủ được. Trằn trọc mãi vì luyến tiếc, vì ngày mai nữa thôi chúng tôi phải về lại đất liền. Tôi trân trọng những phút giây này, những phút giây yên bình bên cạnh những người bạn thân yêu của tôi.
Tôi quyết định mặc áo khoác để đi dạo biển lúc 0 giờ. Biển đêm vắng lặng tự dưng tôi thấy sợ. Cũng may nhìn phía sau lưng có bạn Hải đi cùng. Thế là hai người xăm xăm đi ra bến tàu.
Chúng tôi lót dép ngồi ngắm biển và nghĩ ngợi mông lung. Phía xa xa ánh đèn của những chiếc tàu đánh cá cứ nhấp nhô theo từng con sóng biển. Bất giác tôi lại hát vu vơ “Anh đến thăm em mùa vui bên biển.
Nụ hoa muống biển rung rinh, rung rinh, chao sóng vỗ về chào em, chào em…”. Hít một hơi căng đầy lồng ngực tận hưởng không khí trong lành của đêm và tận hưởng vị mặn mà của biển. Chợt thấy lòng sao bình yên quá đỗi!.
Cả ngày hôm sau chúng tôi được các anh, các chú xe ôm chở đi tham quan con đường dài 12 km quanh đảo.
< Bô xương cá khổng lồ tại Lăng Ông Nam Hải.
Chúng tôi được các anh giới thiệu về Hòn Tre một cách rất nhiệt tình. Sở dĩ có tên gọi Hòn Tre là vì nếu nhìn từ cửa biển vào đất liền thì hòn nằm che chắn tầm nhìn tỉnh Kiên Giang nên gọi là Hòn Che dần dần người ta đọc trại thành Hòn Tre.
Hòn Tre còn có tên là đảo Rùa vì đảo có hình dạng như một con rùa khổng lồ nằm giữa lòng đại dương. Chúng tôi còn được tham quan một số nơi như Suối Vàng, đuôi Hà Bá, Lăng ông Nam Hải, Động Dừa…
Rời Hòn Tre, những gì đọng lại trong tôi chính là cái tình của người biển đảo. Thật gần gũi, thật chân tình và thật thân thương. Tạm biệt Hòn Tre, tạm biệt bà con biển đảo mến yêu và hẹn ngày gặp lại!
- Theo YuMe
Trở lại đảo Rùa
0 nhận xét: