Trường Sa vươn bóng Bồ Đề
Trường Sa - Trái tim - chiếc lá bồ đề
Lễ Phật đản tại Trường Sa lớn không ồn ào, náo nhiệt như từng thấy tại đất liền. Đoàn rước khoảng hơn 100 người từ chùa tới cột mốc đánh dấu chủ quyền khoảng vài chục mét.
Đại đức Thích Giác Nghĩa rưng rưng với từng lời kinh cầu xin đức Phật độ trì cho quốc thái, dân an, cho Hoàng Sa - Trường Sa vĩnh viễn thuộc chủ quyền Việt Nam trời yên, biển lặng.
Một buổi lễ trầm mặc, diễn ra từ 5g30 tới 7 giờ sáng thì kết thúc. Lúc đó, mưa bắt đầu trút xối xả xuống đảo. Đảo lúc đó như được tắm gội bởi một thứ nước thiêng đầy linh nghiệm mà đức Phật ban cho.
Những em bé chạy vội nép dưới tán bàng vuông cạnh hiên chùa, mấy chú lợn ỉ mắt híp cũng lon ton chạy theo. Chẳng ai nghĩ đây là đảo xa xôi giữa muôn trùng sóng nước. Một hồi còi tàu vang lên giục giã. Một con tàu tiếp viện rời cảng hú lên chào các cư dân trên đảo. Tôi chưa bao giờ nghe được thứ âm thanh kỳ diệu đến thế.
Thị trấn Trường Sa lớn (thuộc huyện đảo Trường Sa, tỉnh Khánh Hòa) được mệnh danh là “thủ đô” của Quần đảo Trường Sa. Nhìn từ trên cao, Trường Sa lớn giống hình trái tim màu xanh giữa đại dương mênh mông.
Cũng có thể hình dung như chiếc lá bồ đề mà đức Phật ban tặng Việt Nam trên đường ngài đi độ trì cho chúng sinh.Những con sóng dường như mỗi ngày bồi đắp thêm đất cát để trái tim - chiếc lá bồ đề to thêm, đậm sắc xanh.
< Những cư dân nhí trên đảo Trường Sa lớn.
Cơn mưa đúng hôm lễ Phật đản không ngờ kéo dài suốt cả ngày. Đại đức Thích Giác Nghĩa hướng về bức tượng Phật ngọc đẹp tọa giữa ban thờ Phật nói: “Đây là món quà đặc biệt của Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tặng chùa Trường Sa”.
Trời mưa mỗi lúc một nặng hạt, tôi ngồi trong ngôi chùa giữa biển khơi chợt thấy nhịp tim mình thổn thức. Như thể máu truyền từ đất liền tiếp sức cho những ai đặt chân tới đảo xa của Tổ quốc.
Nghe kể, đêm trước ngày tổ chức lễ Phật đản, các đệ tử của thầy Giác Nghĩa từ đất liền gọi ra khóc hu hu vì muốn ra cùng sư phụ. Ở Khánh Hoà, Đại đức Thích Giác Nghĩa trụ trì 2 chùa lớn là Vạn Đức và Phước Trí, khoảng gần 50 đệ tử (trong đó có nhiều người có học vị tiến sỹ từng tu nghiệp ở nước ngoài về) và cả vạn phật tử khác.
Ấy thế mà, chính thầy Giác Nghĩa ở tận Trường Sa xa xôi lại động viên các đệ tử và phật tử cố gắng tổ chức một lễ Phật đản ở đất liền ấm cúng. Phần thầy ở đảo xa cũng tổ chức lễ Phật đản đầu tiên thật ý nghĩa.
“Thầy sẽ ở lại nhiều năm để hành trì tu niệm tạo sự tâm linh của đảo. Trong lễ Phật đản ở đây tuy không có nhiều hoa quả tươi như đất liền, nhưng đổi lại mọi thứ rất ấm áp”, Đại đức nói.
Những linh hồn người Việt
Ít người biết, 7 hộ dân sinh sống trên đảo, có 2 hộ theo Thiên Chúa giáo. Ấy thế mà không ở đâu như chùa Trường Sa. Ngay trong lễ Phật đản, những hộ dân khác đạo vẫn nhiệt tình tham gia trang hoàng chùa và chuẩn bị cho buổi lễ.
Tuy khác đạo, các hộ dân hằng đêm vẫn lên chùa tâm giao với thầy Giác Nghĩa để nghe giảng đạo. Nơi phần máu thịt biên cương của Tổ quốc, ranh giới giữa tôn giáo, miền quê bỗng xóa nhòa.
Tôi cứ thầm nghĩ, phải chăng người dân sống giữa trái tim-lá bồ đề nên tâm can từ bi hỉ xả. Thực ra, mỗi hòn đảo trong Quần đảo Trường Sa - Hoàng Sa trong phạm vi Tổ quốc, đâu chả giống hình trái tim hoặc lá bồ đề. Nhìn trên hải đồ, đôi khi lại hình dung những biên đảo ấy giống đàn con của mẹ Âu Cơ đang bơi về đất liền, về với đất tổ.
Theo Đại đức Thích Giác Nghĩa ra đảo tu niệm lần này có thầy Thích Ngộ Thành. Thầy Thành sau thời gian lên chùa làm phận sự, rảnh rỗi còn tham gia đá bóng, đá cầu với lính đảo.
Từ ngày có chùa Trường Sa, sáng sớm tinh mơ, giữa thinh không lại vẳng tiếng kinh, lời kệ, chuông chùa. Những âm thanh của cõi thiền khiến cán bộ chiến sỹ và người dân thấy ấm lòng.
< Tượng Phật ngọc do Thủ tướng tặng chùa Trường Sa lớn.
Vừa rồi, đảo khánh thành nhà tưởng niệm Bác Hồ uy nghiêm ngay cạnh đài liệt sỹ. Hôm tôi đến thắp nén hương trên bàn thờ Bác, mấy chiến sỹ trẻ đang giảng giải cho các em bé về ý nghĩa bài thơ Thần “Sông núi nước Nam vua Nam ở...” của Lý Thường Kiệt ngay trước lối vào.
Đại đức Thích Giác Nghĩa là trụ trì đầu tiên của chùa Trường Sa lớn. Tuy nhiên, thầy Nghĩa đã từng có nhiều chuyến đi tới các đảo khác để làm lễ cầu siêu. Mỗi chuyến đi và ngay cả khi thầy neo đậu tại đảo Trường Sa lớn có vô vàn sự kiện khó lý giải.
Như chuyến đi cầu siêu năm 2010 trên đảo Sinh Tồn, khi buổi lễ đang tiến hành, nhiều máy ảnh bỗng dưng ghi được những hình hài huyền bí. Gần đây, trên đảo Trường Sa lớn, lúc thầy Giác Nghĩa đang nằm võng nghỉ ngơi dưới ánh trăng, thầy như còn thấy nhiều lính đảo hy sinh còn về đưa võng trêu thầy suốt mấy tiếng đồng hồ.
< Đại đức Thích Giác Nghĩa dưới hiên chùa.
“Lúc đó, thầy thấy rất vui. Hiện trên đảo có rất nhiều âm khí, nhiều vong linh người Việt đã khuất từ xa xưa", Đại đức giảng giải. Nghe kể lại, chùa mới xây này làm trên nền chùa cũ có niên đại lâu đời.
Hôm tôi đến Trường Sa, dù trời mưa to, đúng ngày nghỉ, nhưng có thể hình dung những ánh mắt trong veo của các em bé qua khung cửa lớp học. Mấy cậu bé mân mê chiếc mũ kê-pi có cài ngôi sao. Tiếng còi tàu cập bến hoặc chào tạm biệt lại rúc những nhạc điệu du dương (không giống còi tàu thường vẫn nghe).
Sao tôi thèm muốn những khoảnh khắc này đến kỳ lạ. Nghe thầy Giác Nghĩa nói: “Trăng ở đảo Trường Sa lớn đẹp lắm, không gian thảnh thơi. Giờ đây, bên cạnh hình ảnh người lính cầm súng đứng gác bên cột chủ quyền, còn có hình bóng đức Phật từ bi, lá bồ đề hình trái tim nồng nàn, nhân hậu”.
Tôi hình dung những lời kệ cứ ngân nga, ngân nga mãi trên đảo quê hương.
- Theo báo Tienphong, internet
0 nhận xét: