Chuyến phượt TPHCM - Lagi - Phan Thiết - Phan Rang (Phần 9)
Trở về bài viết: Giáp mặt đường 706 rồi thì bọn mình hướng về Hòa Thắng. Đoạn TL706 này (khác TL706B) chạy từ Mũi Né qua Hòn Rơm chạy theo ven biển đến ngã 3 mình vừa ra từ núi Bàu Thêu - Thiện Ái và chạy ngang Bàu Trắng. Điểm cuối nối vào QL1 ngay thị trấn Lương Sơn (Đoạn Lương Sơn - Bàu Trắng này cũng tuyệt lắm đấy).
.
< Đường xa tít tắp...
Ở khúc cua đường 706 gần Bàu Trắng sẽ có một ngã 3, ngã rẽ này là đường đất sẽ xuyên tâm vùng đất bao la cát và cát Hòa Thắng rồi dẫn theo ven biển ra tới tận Phan Rí Cửa. Đoạn này mình đã đi lần trước theo chiều ngược lại trong chuyến "Cà Ná về Sàigòn theo đường ven biển".
Vùng đất bao la trông như một sa mạc cát khô cằn nhưng lạ lùng vì có rất nhiều những bàu, ao đầy nước ngọt trong các vùng trũng.
Có lẽ là cát và những rừng cây bụi vẫn tích tụ được phần nước quí giá trong ánh nắng chói chan của miền Nam Trung bộ và đọng lại thành Bàu Ông, Bàu Bà cùng rất nhiều hồ ao khác nữa đẹp tuyệt mỹ trong những trảng cát cằn khô.
< Đẹp vì đường đất đỏ?
Khúc Bàu Trắng này bọn mình đã dừng xe nghỉ chân bên cạnh bóng mát của những gốc liễu khá to. Nhìn tít phía dưới là Bàu nước xanh vắt màu trời, xa hơn nữa là đồi cát Trinh Nữ chập chùng mênh mông.
Còn vài phút nữa mới đến 9 giờ sáng nhưng ánh nắng mặt trời sôi sục như buổi trưa hè. Tĩnh lặng, im lìm tới mức mà bọn mình nghe cả tiếng vui đùa của nhóm thanh niên chạy chơi bằng xe vượt địa hình trên đồi cát dù họ tít phía xa, cách chổ bọn mình đến vài cây số.
Trải cái áo mưa ra nền cỏ dại để lấy chổ ngồi, lúc này moi trên xe ra mớ... sương sa mà pà xã đã mua lúc sáng ở Phan Thiết. Trộn với đá cục mà "nửa kia" đã khéo léo tìm và mua ở cua đường Bàu Trắng thành món giải khát tuyệt vời.
Trên đường vẫn vắng tanh, thi thoảng mới có một chiếc xe chạy ngang, nhìn nhìn ngó ngó - chắc lạ vì họ chưa từng thấy ai ngơi nghỉ xã hơi trên cái sa mạc bao la này (chẹp, giờ thì đã có rồi).
< Quen mắt rồi thì thường thôi nhưng lạ lẫm với du khách phương xa thì đẹp vẫn là đẹp...
Phẻ người, thỏa mãn cái khát và cái đòi hỏi của của bao tử rồi thì bọn mình lại tiếp chuyến hành trình hướng về khu dân cư Hòa Thắng. Nhưng ngay khúc cua hướng về đấy, mình đột nhiên thấy một ngả rẽ bên trái.
Nhớ ra rồi: đây là ngã vào tiêu điểm số 2 mà chuyến Cà Ná đã tạt ngang một lần.
< ... mà đẹp thì không bỏ, bọn mình rẽ vào...
Con đường đất đỏ này dẫn ra vùng lõm của biển Hòa Thắng, khúc giữa của Mũi Hồng Chinh - Mũi Yến + khu Offroad gồm đồi cát và đồi cây. Một trong những chốn hoang sơ còn sót lại giữa những dự án và dự án trong vùng.
Bọn mình chạy xe vào đó - Cả một khoảng bao la bát ngát nhưng chỉ thấy duy nhất một người đàn ông ngồi bên chiếc xe bò.
< Con dốc khá cao và lởm chởm đá sạn nên pà xã xuống xe đi bộ...
Chạy mút trong kia, cuối cùng cũng đến một con dốc cao.
< Có cái gì bên kia?
< Trên đỉnh dốc nhìn xuống: phía chân trời là biển, dưới kia bao la không một bóng người dù có một chái nhà nhỏ...
Từ trên dốc này nhìn xuống thấy biển ở chân trời, có lẽ cách nơi đây khoảng 2 cây số nhưng con đường chỉ kéo dài thêm một hai trăm mét nữa là hết, nối tiếp là cát và những triền đồi nhấp nhô phủ đầy cây bụi với rất nhiều cây ô rô đầy gai nên chạy xe càn vào thì mình không dám, không khéo xẹp bánh lại phiền.
Cạnh đường có chái nhà nhỏ cùng ít dụng cụ đồng áng nhưng chả có ai, ngoại trừ bọn mình. Nắng vẫn chói chan như muốn nướng cháy cả người mặc dù lúc này chỉ mới 9h15! Phải chi đi sớm thì mình có thể dựng xe trong bóng mát của chái nhà này (để ngoài nắng là xẹp lép) rồi lội bộ ra bãi biển phía dưới kia, chắc chắn là khung cảnh dưới đó sẽ hoang sơ tuyệt lắm đây.
< Đỉnh dốc nhìn ra ngoài.
Ngắm ngó một hồi rồi bình quay đầu xe trở ra. từ lúc lên ngọn dốc phía ngoài kia thì pà xã toàn cuốc bộ do cát lún, đường thì dốc và lởm chởm lắm. Tuy cuốc bộ nhưng không hề than vãn tiếng nào - ngược lại: nếu mình ok một phát chịu bỏ xe tại đây và băng đồi vượt bụi ra biển là "nửa kia" của mình chấp nhận liền.
Máu phượt của pà xã còn siêu hơn mình, ke ke...
Ra đường cái chay một hồi, phía xa xa cạnh những triền cát nghút ngàn thấp thoáng phần vực đá đỏ của tiêu điểm số 1 của chuyến đi kỳ rồi như muốn trêu ngươi! Chốn này mình vẫn chưa đủ lực để cuốc bộ bằng đồi vào đó được, nhìn thật thòm thèm.
Chạy một đỗi thì băng qua trung tâm Hòa Thắng, hai bên đường lác đác nhà cửa nhưng cũng chả có nhiều người.
< Đến ngã 3 Hồ Tôm.
< Vùng đất bàu với rất nhiều hồ nhỏ, nước ngọt...
Lần đi trước, khết thúc khoảng đường đất đỏ gồ ghề là tại khúc quanh này. Bây giờ đường đã khá hơn do được bang và lu lèn thêm lớp đất mới.
Khu vực Hòa Thắng có nhiều đồi cát bao la, trước kia khoảng cách dài nhất của vùng cát hơn 11km kéo dài từ Bàu sen đến quá ngã 3 hồ Tôm, tận vùng ven thị xã Phan Rí.
Ngày nay do đia phương cho trồng nhiều cây (dương. liễu) để chống cát lan tỏa nên diện tích những đồi cát thu hẹp dần - Tuy nhiên đồi cát Hòa Thắng, trong đó có đồi cát Trinh Nữ vẫn là những đồi cát lớn nhất nước.
< Đã tới khúc chạy sát mép biển...
< Chuyến đi lần 2 không mấy khác biệt lần trước - cũng cực kỳ hoang vắng, có khác là chỗ...
< ... lần này đi ngược chiều lại, đường đất bằng phẳng hơn...
< Mình chạy ngang đống đất cao như núi này, có lẽ dành cho việc nâng cao nền đường...
< Bất chợt thấy một nơi được quây lại thành những hồ nuôi tôm. Cái này mới đây, lần trước mình không thấy.
< Vượt một triền dốc...
< Nhìn khung cảnh chung quanh, bọn mình biết đã sắp đến Phan Rí Cửa rồi.
Lại ngẫm: lần này đi thấy đường ngắn hơn lần đầu. Do quen đường nên ngắn, do đường phẳng phiu nên ngắn hay do... trời nắng nóng quá nên đường co lại? Chắc do hai vế đầu.
Và kia rồi: trường Trung học cơ sở Hòa Phú mà kỳ trước mình có chụp...
Chuẩn bị vượt cầu Sông Lũy để vào trung tâm Phan Rí. Lúc này là 9 giờ 51 phút ngày 7/6/2011.
Còn tiếp
Phần 1 - Phần 2 - Phần 3 - Phần 4 - Phần 5 - Phần 6 - Phần 7 - Phần 8 - Phần 9 - Phần 10 - Phần 11 - Phần 12
- Blog
0 nhận xét: